Cuối cùng, người đàn ông vẫn không quên nhếch môi, dựa vào ghế, đùa cợt “ah” một tiếng.
Chỉ một chữ ngắn ngủi, tràn đầy chế giễu.
Lục Lê: “…”.
May mà Tống Thanh Uyển không đi cùng một chiếc xe với bọn họ, nếu không…nhìn thấy cảnh tượng không đứng đắn này của anh, e là đến suy nghĩ muốn giết anh cũng có!
…
Xe của Tống Thanh Uyển đến nhà cũ trước bọn họ một bước.
Nhà cũ của Lục gia có diện tích vô cùng lớn.
Tòa biệt thự tọa lạc ở vùng ngoại thành phía đông thành phố, phong ách châu Âu quý tộc, nhìn từ xa xa giống như một hoàng cung xanh vàng rực rỡ vậy.
Xung quanh đều là mặt cỏ, trong sân cũng không thiếu hồ nhân tạo, đều do ông cụ rảnh rỗi không có việc gì tạo nên.
Loading...
Lúc một lớn một nhỏ bước từ trên xe xuống, Tống Thanh Uyển và trợ lý đã ở sẵn trong sân chờ họ rồi.
Vẻ mặt của Tống Thanh Uyển lúc này quả thật rất yếu ớt, không có chút huyết sắc nào, nhưng trang điểm vào da mặt cũng rất đẹp.
Bà mặc một chiếc váy dài màu đen, làn váy dài đến mắc cá chân, dáng người thẳng đứng ở đó, giống như một nữ thần cao cao tại thượng, căn bản không nhìn ra bà đã hơn 40 tuổi rồi.
Lúc hai người đi tới, Tống Thanh Uyển liếc mắt nhìn bọn họ.
Khuôn mặt cực kỳ anh tuấn của Lục Quân Hàn vẫn lạnh nhạt trước sau như một, không có biểu cảm gì, ngược lại thì cô bé con trông có vẻ hơi rầu rĩ không vui.
Tống Thanh Uyển sửng sốt một chút, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773824/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.