“Lê Lê! Nghe lời! Mau thả con mèo này ra!”.
“Cháu đừng thấy con mèo này bây giờ thì ngoan ngoãn, nói không chừng lúc nào đó nó sẽ hung hăng tát vài cái lên mặt cháu, vô cùng đáng sợ, nếu thật sự đến lúc đó, cháu muốn khóc cũng không kịp rồi…”.
Trong lúc anh ta đang nói chuyện, con mèo trắng mắt xanh trong ngực tiểu loli đột nhiên thò đầu ra, đôi mắt mèo nguy hiểm híp lại một cái, một giây sau, nó chợt nghiêng đầu ghé sát vào cái cổ trắng nõn của cô bé!
“LÊ LÊ…!”.
Hứa Từ Dạ bị cảnh tượng này dọa thảm, cũng không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp bước tới, sắc mặt tái nhợt nói: “Mau ném nó đi, nó sắp cắn cháu đấy…”.
Nhưng không còn kịp rồi.
Hứa Từ Dạ chỉ có thể trơ mắt nhìn con mèo trắng nguy hiểm há mồm ra, lộ ra hàm răng, hung hăng cúi đầu một cái, tàn bạo…
…Cọ lên cái cổ nhỏ của Lục Lê.
Loading...
“Meo meo meo meo ~”.
?
??
???
Hứa Từ Dạ sợ ngây người.
Chỉ là…cọ cổ?
“Ngứa quá mèo ơi!”.
Tiểu Loli ôm con mèo, tránh đông tránh tây cái đầu nhỏ của nó, bé tránh một chút, con mèo cứ tiếp tục cọ, rốt cuộc, bé cong miệng cười không ngừng, nụ cười sạch sẽ và dịu dàng: “Được rồi được rồi, chị biết em thích chị, chị cũng rất thích em! Ưm…em nói em muốn giới thiệu chủ nhân của em cho chị? Được nha, nó cũng là mèo sao?”.
Hứa Từ Dạ quả thật không dám tin vào hai mắt mình.
Anh ta chợt dừng chân lại, chớp chớp đôi mắt đào hoa.
Gặp quỷ à!
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773813/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.