*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Độc Độc chẳng hiểu được anh tức giận chỗ nào.
"Tôi nói sai gì rồi à?"
Thẩm Canh Lễ bị cô chọc tức không nói nên lời.
Không muốn phản ứng với cô nữa.
Trần Độc Độc thấy anh kéo vali đi, lo lắng đuổi theo, lại hỏi tiếp: "Cậu biết cách đi tàu điện ngầm không mà đi nhanh dữ vậy."
Đúng là Thẩm Canh Lễ không rành về phương tiện giao thông này lắm, đặc biệt là tuyến tàu điện ngầm còn hơi phức tạp.
Tuyến tàu điện ngầm ở thủ đô chả khác gì cái mạng nhện.
Ngay cả Trần Độc Độc còn phải xem rất lâu.
Thẩm Canh Lễ đang đi nhanh về trước lại vòng ngược trở về, ga tàu điện quá động người, suốt cả quá trình anh cứ chau mày, lại gần Trần Độc Độc mới thấy thoải mái hơn chút.
Trần Độc Độc nhìn thấy anh quay ngược về cũng hiểu ngay: Chắc chắn là vị công tử bột này chưa từng đi tàu điện ngầm!
Cô dẫn theo Thẩm Canh Lễ lên tàu điện ngầm, nhanh chân cướp được một chỗ trống, thuận tiện cướp cho Thẩm Canh Lễ một chỗ ngay cạnh mình.
Thẩm Canh Lễ rất tự nhiên đi đến ngồi xuống.
Tâm trạng Thẩm Canh Lễ khá tốt ngồi xuống cạnh cô, dáng vẻ kiêu ngạo, cố ý hỏi: "Chuyện này là sao đây? Chia tay rồi vẫn còn nhớ chiếm chỗ cho tôi, cậu không nỡ chia tay đúng không?"
Trần Độc Độc lập tức lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ban-dat-com-voi-ban-trai-cu/3547649/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.