Khương Tự vung tay lên, từng hàng bảo tiêu sải bước tiến đến, bọn họ bao vây Lục Tinh Trầm và Lục Phù Sênh vào giữa.
Trong lòng Lục Tinh Trầm và Lục Phù Sênh căng thẳng: "..."
Đội bảo tiêu của Khương Tự lại mở rộng rồi?
Nhóm bảo tiêu vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đám Lục Tinh Trầm, như muốn biểu đạt nếu bọn họ không mặc đồng phục tiếp ứng thì không ra được khỏi cửa.
"Hiện tại..." Khương Tự nghiêng đầu cười nói: "Các cậu có thể mặc đồng phục tiếp ứng chứ?"
Lục Tinh Trầm và Lục Phù Sênh liếc nhau một cái, bọn họ cam chịu số phận.
Hai người cầm lấy áo đồng phục nhìn mà cay đôi mắt, bất đắc dĩ lên tầng.
Nhìn bóng lưng của bọn họ, Khương Tự cười khẽ một tiếng. Cô cất cao giọng, thanh thuý dễ nghe.
"Chị với Lục Lẫm chờ các cậu trong xe."
"Nếu động tác của các cậu chậm quá..." Khương Tự dịu dàng nói: "Thì bọn chị đi trước đó."
Nghe vậy, chân hai người lảo đảo, suýt nữa thì ngã.
Một giây sau, Lục Tinh Trầm sải chân vượt liền mấy bậc thang.
Nhất định cậu phải ngồi lên xe của anh cả.
Lục Phù Sênh híp đôi mắt xinh đẹp, sải một bước dài.
Anh tuyệt đối không thể bị bỏ lại.
Đoạn đường lên tầng bị bọn họ chạy thành tư thế tham gia cuộc thi marathon.
Ngồi trên xe, Khương Tự chợt nhớ tới một chuyện, cô nhìn sang Lục Lẫm hỏi.
"Anh có nhớ lại Lục Phù Sênh không?"
Lúc Lục Lẫm khôi phục ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388216/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.