Khương Tự ngạo nghễ đứng đó, cô đứng ngược sáng, đầu mày cuối mắt thanh tú xinh đẹp.
Cả người đầy vẻ kiêu ngạo, rực rỡ chói mắt.
Bây giờ Úc Hoa Linh đã nhận ra sự lợi hại của Khương Tự nên cũng không dám tiếp tục khiêu khích trước mặt cô nữa.
Lục Phù Sênh bước đến đứng ở phía bên phải cô. Trên gương mặt trắng nõn như trong suốt kia có thêm vài phần xấu hổ chưa từng xuất hiện.
Anh nhìn Khương Tự một cái, ánh mắt loé lên một thứ cảm xúc phức tạp.
Vừa nãy là Khương Tự cố ý ra mặt vì anh sao?
Úc Hoa Linh kiêu căng tuỳ hứng từ nhỏ, đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải khắc tinh đời mình.
Cô ta rất không phục, ở trước mặt Khương Tự chìa tay ra về phía Lục Phù Sênh, vẫn là kiểu ra lệnh như cũ.
“Ê, anh mau đỡ tôi dậy!”
Lục Phù Sênh nhìn đi chỗ khác với vẻ ghét bỏ, không hề có ý đỡ cô ta đứng dậy.
Thậm chí anh còn lùi lại một bước, đứng ở phía sau Khương Tự.
“Cô có bị thương đâu, không biết tự đứng dậy à?”
Lục Phù Sênh trước giờ luôn ghét kiểu tính cách ta đây là nhất của Úc Hoa Linh.
Vốn dĩ hai người họ chẳng có bất kỳ quan hệ gì, cô ta dựa vào đâu mà ra lệnh cho anh chứ.
Nhưng Khương Tự lại đột nhiên nói: “Sai rồi, cô ta bị thương rồi, cậu mau đỡ cô ta đứng dậy đi.”
Lục Phù Sênh nhíu mày, sao Khương Tự lại nói đỡ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388208/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.