Trước đó vài phút, Tiết Minh có hẹn Giản Triều Vân cùng đi tìm manh mối, thế nhưng đợi một lúc lâu vẫn chưa thấy y xuất hiện, Tiết Minh lo đến độ muốn bay thẳng vào phòng y.
Khi ấy Khuất Chính đi qua, thấy Tiết Minh cứ ngó ngang ngó dọc, liếc qua cánh cửa phòng của Giản Triều Vân, hắn mới lại gần hỏi.
Khuất Chính: “Đang làm gì vậy? Bộ muốn xông vào phòng Giản Triều Vân lắm à?”
Tiết Minh giật mình, cáu kỉnh nói: “Nãy giờ Giản Triều Vân không ra khỏi phòng, rõ là đã hẹn ta đi điều tra rồi kia mà, y lừa ta sao?”
Khuất Chính nhớ lại trước đó, bỗng mỉm cười một cách ma mị: “Vừa nãy ta có thấy Cố Diễm đi vào phòng của Giản Triều Vân đó, đã lâu lắm rồi chưa có ra.”
Nghe được điều này, Tiết Minh sửng sốt, chuyện này khó tin đến mức nào chứ. _Noveltoon_
Nhưng hắn vẫn đạp mở cánh cửa ấy ra, cảnh tượng trước mắt thật khiến người ta phải kinh hoảng. Giống như phu quân đi bắt gian nương tử với huynh đệ tốt của mình vậy. Sự thật đau lòng đến câm nín.
Tiết Minh lao vào giữa đẩy Cố Diễm ra, Giản Triều Vân hoảng loạn túm lấy cánh tay Tiết Minh: “Huynh làm gì vậy hả?”
Cố Diễm đang bị đau còn bị Tiết Minh đẩy mạnh vào tường khiến hắn đau đớn ngất đi, Giản Triều Vân không để tâm đến Tiết Minh, đẩy hắn ra chạy lại gần Cố Diễm.
Y lay lay người Cố Diễm, thấy hắn không động đậy khiến y hoảng sợ vô cùng.
“Cố sư huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599725/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.