Giản Triều Vân thấy bản thân mình đứng giữa một dòng người, nơi này chính là trấn Tửu Khuê nhưng có điểm hơi khác biệt. Giản Triều Vân để ý kĩ mới phát hiện khuôn mặt những người ở đây đều mơ hồ, không thể nhìn rõ.
"Sao mình lại ở đây? Rõ ràng lúc nãy đang ở cùng các đệ tử nội môn giết tà yêu. Lúc đó tà yêu lao đến, sau đó...mình bị kéo ra, tà yêu cào một phát? Vậy là mình chết thật rồi? Đây là âm phủ sao?"
Trong khi Giản Triều Vân đang rối trí suy nghĩ, hai con người đã chạy xuyên qua cơ thể Giản Triều Vân, hơn nữa hai người đó đều có thể nhìn thấy rõ mặt.
"Sao hai người này lại có thể nhìn rõ mặt, cứ đi theo họ biết đâu lại có thể tìm được đáp án."
Nghĩ vậy Giản Triều Vân đi theo hai người đó, mà dường như Giản Triều Vân là một thực thể không tồn tại trong thế giới đó, bất kì ai đi qua cũng đi xuyên qua cậu, cho nên Giản Triều Vân không thèm giấu giếm, đường đường chính chính đi theo hai người kia không rời.
Hai người đó một nam nhân một nữ nhân đều rất quen thuộc, Giản Triều Vân đã nhận ra nam nhân kia chính Nguyên Phỉ, còn nữ nhân kia lại hơi có phần giống với vị cô nương mà y cứu lúc ở trên trấn Tửu Khê.
Nữ nhân ấy chạy lại một sạp bán, vui vẻ cầm trâm cài tóc lên ướm thử lên tóc mình, quay lại nhìn Nguyên Phỉ: "Thế nào? Trông ta có đẹp không?"
Nguyên Phỉ dịu dàng, hắn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599685/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.