Thấy tà yêu đã chết, các đệ tử nội môn mới dừng tay, có vài người vì không chống đỡ nổi cơ thể mà loạng choạng suýt ngã, các đệ tử khác nhanh tay đỡ họ lại.
Tất cả đều đã kiệt sức, họ cảm thấy việc trói một cái xác là không cần thiết nên đã hủy trận pháp vì dù gì tà yêu cũng sẽ tan biến ngay sau khi bị tiêu diệt.
Đang lúc họ không chú ý, tà yêu run rẩy cố gắng đánh lén nam nhân kia. Giản Triều Vân luôn chú ý đến tà yêu, thấy nó giơ móng phi đến phía nam nhân ấy, Giản Triều Vân đột nhiên lao ra cản cho hắn một đòn. Cho đến khi tà yêu định lấy đà cào thêm phát nữa, nam nhân mới định thần lại, dùng kiếm đâm xuyên qua ngực tà yêu. Lần này tà yêu đã thực sự chết, nam nhân kia yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Nam nhân đỡ lấy Giản Triều Vân, nơi bị cào trúng đã nhuốm máu, mặt y tái xanh, hơi thở dồn dập.
"Trúng độc rồi?"
Đám đệ tử chạy lại gần chỗ họ, cũng mới vừa bị một màn kia làm cho ngây người, không kịp phản ứng.
"Tiết sư huynh, hai người không sao chứ? Người này bị làm sao vậy?"
"Có vẻ như móng vuốt của tà yêu đó có độc, hẳn là trúng độc rồi. Tạm thời chúng ta xuống núi trước."
Giản Triều Vân níu tay áo hắn lại, gắng gượng nói: "Thi...thi thể kia là con trai của quan huyện, phải mang về cùng."
Nam nhân kia nhìn một đệ tử nội môn, ý tứ muốn hắn ôm cái xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599684/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.