Sau buổi ngày hôm đó, cả Nguyên phủ chìm trong ngột ngạt, vì Nguyên gia chủ luôn lo lắng cho bản thân mình đã dính đến ma quỷ. Sợ rằng nếu không nhanh chóng, chính hắn sẽ là người tiếp theo.
Đêm hôm đó, trong lúc mọi người đang chuẩn bị nghỉ ngơi, một tiếng chuông phát ra từ căn phòng của Trạch Tu khiến các đệ tử nhanh chóng thay y phục, cầm bội kiếm đi ra ngoài.
Một tên đệ tử lo lắng nói: "Chúng ta thật sự phải chống đỡ cái thứ đó ư, tại sao các đệ tử nội môn lại lâu như vậy?"
Trạch Tu nghe tiếng than vãn của các đệ tử thì quát tháo: "Im lặng, đã khuya rồi còn ỉ ôi cái gì. Các ngươi muốn gọi ma quỷ đến đây đúng không?" Mặc dù lời nói hùng hồn như vậy nhưng Trạch Tu cũng đang rất sợ hãi ma quỷ, đám đệ tử ngoại môn bọn họ năng lực yếu kém, đã vậy còn là thứ ma quỷ mà bọn họ chưa bao giờ gặp, bây giờ nói bọn họ tạm thời ứng phó thì chẳng phải bảo bọn họ đi nộp mạng cho quỷ.
Trạch Tu cầm theo la bàn chỉ yêu, kim màu đen chỉ hướng nào là bọn họ đi theo hướng đó. Bọn họ được dẫn vào sâu trong núi, trời vừa tối, vừa âm u. Đám đệ tử sợ xanh mặt, nhanh chóng chạy theo Trạch Tu ở phía trước.
Lúc này một bóng đen lướt qua những hàng cây, lướt qua, lướt lại, bóng đen càng đến gần họ hơn. Đám đệ tử sợ hãi nín thở, sợ một lúc nữa sẽ bị bắt. Chúng hét lên rồi chạy tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599682/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.