Cô nương kia cũng vui vẻ đồng ý, hai người đi đến một chỗ khác để tiện nói chuyện hơn.
Vị cô nương kia vừa mở lời đã cảnh báo cho Giản Triều Vân biết về vụ án đó: "Ân công, ta khuyên ngài không nên tiếp tục điều tra vụ án này, nó không hề đơn giản như ngài nghĩ. Tiểu nữ chỉ mong ân công sẽ không nghi ngờ những lời sau đây của tiểu nữ..."
Cô nương đó cũng nói một số chi tiết của vụ án cho Giản Triều Vân, mà Giản Triều Vân nghe xong thì nhíu mày thật sâu, cũng không ngờ mọi chuyện phức tạp hơn y nghĩ. Trước khi Giản Triều Vân rời đi dân nữ kia một lần nữa nhắc nhở: "Dù cho có xảy ra chuyện gì, ngài cũng tuyệt đối phải rời khỏi đây, đừng dây dưa với vụ án này nữa, chúc ân công thượng lộ bình an."
Giản Triều Vân thấy hơi khó hiểu nhưng cũng chẳng để tâm, quyết định quay về Nguyên phủ nói cho đám đệ tử khác một chút thông tin này.
Ngay khi vừa mới đặt chân vào căn phòng, một cục đá đã bay tới đập thẳng vào đầu y, vì quá bất ngờ Giản Triều Vân cũng không thể né được. Trạch Tu lên tiếng: "Mới còn sớm mà ngươi đã về, đã không giúp ích được gì mà lại còn lười biếng, đè hắn xuống cho ta. Mang theo ngươi đúng thật là xui xẻo."
Hai tên đệ tử khác nghe theo sự ra lệnh của hắn, đè Giản Triều Vân xuống đất, Giản Triều Vân cố vùng vẫy, mấy kẻ kia thấy vậy đè càng chặt hơn, khiến Giản Triều Vân bị ngạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599681/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.