Thẩm Mặc phất tay ra hiệu cho Hàn Chiêu bên ngoài. Ngay lập tức, một thị vệ bước vào, cúi đầu chờ lệnh. “Đưa tiểu thư Mộc Yên hồi phủ, không được để xảy ra bất kỳ sơ suất nào” hắn nói, giọng lạnh lùng nhưng không giấu được chút quan tâm.
Lý Yến cúi người cảm tạ, ánh mắt chạm thoáng qua vẻ mặt khó đoán của Thẩm Mặc trước khi quay lưng bước theo thị vệ ra ngoài. Trái tim cô vẫn chưa thể bình tĩnh, từng nhịp đập như muốn nhắc nhở cô rằng mình vừa trải qua tình huống nguy hiểm như thế nào. Dù vậy, Lý Yến không thể phủ nhận sự tồn tại của một cảm giác lạ lẫm len lỏi trong tâm trí: vừa sợ hãi, vừa ám ảnh bởi ánh mắt sâu thẳm của Thẩm Mặc.
Hệ thống vang lên trong đầu cô ngay khi vừa bước ra khỏi tẩm cung:
[Hệ thống]: “Ký chủ, người vừa thu được 2% độ hảo cảm của nhân vật phản diện Thẩm Mặc. Hiện tại, tổng độ hảo cảm đã đạt -8%. Xin chúc mừng!”
Nghe thông báo của hệ thống, Lý Yến khựng lại, khóe môi co giật không ngừng.
“Chúc mừng? -8% mà ngươi cũng gọi là chúc mừng được à?!” Cô cười nhạt, giọng nói tràn đầy bất lực.
[Hệ thống]: “Mọi tiến bộ, dù nhỏ nhất, đều là thành công đáng ghi nhận. Ký chủ nên tự hào!”
Lý Yến thở dài, chống trán. “Nếu đó là cách an ủi của ngươi, thì thực sự tệ đấy. Người bình thường chỉ cần cố gắng một chút là đạt hảo cảm dương, còn ta… đạt được -8% mà cũng phải mừng rỡ sao?”
Hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746767/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.