Gã đàn ông cũng khá cao lớn, trên cánh tay có những hình xăm kỳ dị, mái tóc xù xì, hàm râu quai nón trông càng thêm phần bặm trợn. Hắn thư thái ngồi dựa vào một chiếc ghế, hai chân bắt chéo gác lên một chiếc ghế khác, miệng nở nụ cười tự mãn.
Minh Hân ngồi trên một chiếc ghế đối diện, hai tay bị trói vòng qua ghế. Vẻ mặt cô vẫn bình thản lạnh lùng.
- Cô em rất có cá tính đấy! - Gã đưa mắt nhìn lũ đàn em. - Chúng mày nói có nên lấy nó mang tới cho ông chủ xem như quà ra mắt không nhỉ? Chẳng có ông ta lại nói chúng ta mới gia nhập mà chẳng làm ăn được gì.
Mấy tên đó thi nhau gật đầu đồng tình:
- Ý kiến này hay đấy đại ca!
- Phải đó đại ca!
- Em cũng nghĩ như vậy. Với sự giúp sức của ông ấy, đừng nói là thằng Hạo kia, đến cả ông nội nhà nó chúng ta cũng không phải ngại.
-…
Tên đại ca gật đầu hài lòng:
- Thế còn con bé kia đâu rồi?
Một tên đàn em nhanh nhảu trả lời:
- Tụi em giữ nó lại ở trạm trước. Trông vậy chứ cũng cứng đầu lắm đại ca!
- Được. Vậy đưa tất cả đi đi!
- Các người không làm được những gì mình muốn đâu! Cho dù có là ai cũng vậy. - Minh Hân lạnh lùng lên tiếng. Có lẽ cô đã doán trúng, bọn chúng gia nhập vào một băng nhóm lớn của ai đó nên trở nên hung hăng hơn khi có người chống lưng cũng phải thôi.
- Á! - Minh Hân đau đớn hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/33989/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.