Hôm nay Minh Hân tính sẽ tới lấy xe củaNguyên Hạo từ sớm rồi tới khách sạn trả cho anh. Nhưng giữa lúc chuẩn bị đi thìHạnh Du gọi tới:
- Minh Hân, cô đã tới lấy xe cho anh TrầnNguyên Hạo chưa vậy? Hiện giờ tôi đang ở gần đó, nếu tiện thì chúng ta gặp nhauđi! Việc chiếc xe, tôi cũng thấy rất áy náy.
Vốn đây là trò đùa của Minh Hân, vậy mà HạnhDu lại thấy áy náy. Con người cô, quả thực tính trách nhiệm rất cao. Minh Hân đangđịnh từ chối thì lại nghĩ lại gì đó, cũng tặc lưỡi nhận lời:
- Được rồi, hẹn gặp cô ở đó, tôi sẽ tớingay.
Minh Hân cúp máy, cô vừa chạy ra ngoài vừachoàng chiếc khăn nhẹ lên cổ. Tiếng điện thoại lại vang lên:
- Anh Hạo!
- Em đã mang xe tới khách sạn chưa vậy?Anh cần tới gặp một người khách hàng ở resort hoa bên thành phố.
Minh Hân ngập ngừng nói:
- Em xin lỗi. Chuyện là...chiếc xe bị trầyxước nhẹ ở mui, em đã mang đi bảo dưỡng nhưng vẫn chưa lấy. Bây giờ...
Nguyên Hạo cắt lời:
- Không sao. Chỗ đó là đâu anh sẽ tới?
MinhHân lại nói:
- Em đang tính tới đó. Anh cứ đợi em mangvề cho. Dù sao em cũng đang giữ chìa khóa.
- Thôi nào Minh Hân. Anh tới rồi đi luôn.Em yên tâm, anh có chìa khóa dự phòng.
Minh Hân cho anh địa chỉ cửa hàng bảo dưỡngđó. Nguyên Hạo ghi nhớ rồi tắt máy, Minh Hân nhìn màn hình tối dần, trong lòngthấy áy náy không yên. Cô tới khách sạn mà quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213667/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.