Gần chục con mắt đổ dồn vào Tuyết Minh.Đôi mắt đang nhắm nghiền chợt nhíu lại, giật giật nhẹ vài cái rồi từ từ mở ra.Phản ứng đầu tiên của Tuyết Minh là chói mắt vì ánh sáng, lim dim mắt mất mộtlát rồi mới ổn định được. Sau chừng ấy thời gian, Tuyết Minh lại có cơ hội nhìnthấy thế giới lần nữa.
Đôi mắt chỉ he hé mở nhỏ nhưng lập tức đểlộ nỗi buồn sâu thẳm. hai bờ mi chớp chớp nhẹ, giọt nước mắt ứa ra, dồn về đuôimắt chảy xuống giường.
Tuyết Minh ngước nhìn ông chủ tịch, miệnglẩm bẩm như định nói gì nhưng lại không thể. Huy Khang đứng yên không nói gì,theo dõi tình hình. Minh Hân đôi mắt đỏ hoe đứng nép gần chỗ tường, không dám bậtkhóc.
Thấy Tuyết Minh như bất lực, ông chủ tịchhỏi bác sĩ:
- Tuyết Minh sao vậy? Hình như cô ấy muốnnói gì đó.
Bác sĩ cũng nghĩ ngợi giây lát về tình trạngnày. Ông tới bên giường, kiểm tra mắt Tuyết Minh, sau đó lại xem lại các thôngsố trên máy móc. Sau cùng, ông quay sang ông chủ tịch bảo:
- Chẩn đoán ban đầu của tôi là do vấn đề vềthanh quản đã lâu không hoạt động. Tạm thời bệnh nhân chưa thể nói chuyện được.Tôi xin lỗi. Tôi sẽ xem xét lại thật kỹ để giải quyết.
Ông chủ tịch gật gật đầu, ông bác sĩ quachiếc bàn lấy tập hồ sơ rồi đi ra ngoài.
Tuyết Minh giơ tay về phía Huy Khang, cậuhiểu ý bước tới nắm lấy. Đôi bàn tay của cô đã có phần thô ráp và già nua.
- Chị Tuyết Minh, em...là Huy Khang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213666/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.