Biển đẹp nhất là về chiều, khi những ánhhoàng hôn nhợt nhạt yếu ớt thu mình xuống biển, đắm chìm trong màn đêm dầnbuông. Cảm giác vấn vương vẻ u buồn tới lạ. Đôi chân trần dạo ven bờ cát mịn,Minh Hân hướng ánh mắt ra xa biển...
Sáng nay, lúc tới lấy kết quả cho thímNhã...
Ông bác sĩ nhìn hồ sơ bệnh án rồi đẩy gọngkính nói:
- Rất tiếc phải nói với cô chuyện này, bệnhnhân mắc chứng xương khớp giai đoạn đầu, phổ biến đối với người cao tuổi. Nhưngbên cạnh đó...
Nhìn Minh Hân đang chăm chú chờ đợi, ôngnói tiếp với giọng trầm xuống:
- Bên cạnh đó, bệnh nhân còn có dấu hiệu đầucủa viêm tủy sống. Đây có lẽ là nguyên nhân dẫn tới các khớp tay chân, nhất làlưng đau mỏi trong thời gian vừa rồi.
Minh Hân mím chặt môi, khẽ nhắm mắt. Mộtgiọt nước thấm qua hàng mi, Minh Hân khẽ đưa tay gạt đi trước khi nó rớt xuống.
- Có thể điều trị không thưa bác sĩ?
Ông khẽ gật nhẹ một cái và nói:
- Có thể. Vì căn bệnh được phát hiện từ sớm.Chúng tôi có thể điều trị bằng phương pháp đơn giản để bệnh không nghiêm trọnghơn. Đối với các bệnh nặng về cột sống, thường sẽ phải chờ người hiến tủy. Vậyxin hỏi, cô là con gái của bệnh nhân phải không? Nếu phải, vậy có thể cô sẽ cótủy phù hợp.
Minh Hân khẽ lắc đầu:
-Không thưa bác sĩ. Thím ấy là một người độc thân, gia đình cũng có nhưng gặptai nạn nên đều đã qua đời.
Ông bác sĩ nghe vậy thì cũng cảm thấy xótxa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213662/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.