Lúc Lâm Hồi hớt hải đến công ty thì đã bảy rưỡi.
Hai giờ sáng, Hạ Kiến Sơn ra phòng khách nhận một cuộc gọi, sau nó với anh dự án nước ngoài có việc gấp nên phải đến công ty mở họp, Lâm Hồi vốn định dậy đi cùng nhưng Hạ Kiến Sơn giữ lại: “Em ngủ thêm một lát.”
Hai hôm trước vì cùng Hạ Kiến Sơn ở quán bar chơi lớn một trận mà gây ra một đợt sóng gió, Lâm Hồi hơi căng thẳng. May là bộ phận xã giao của công ty tăng ca xử lý, hơn nữa độ nóng của tin tức trên mạng thay đổi nhanh chóng, cư dân mạng bàn tán một lúc rồi thôi, Lâm Hồi mới bình tĩnh lại. Cuối cùng anh thả lỏng, ngủ một giấc ngon lành.
Thấy Lâm Hồi nằm xuống, Hạ Kiến Sơn ngồi ở mép giường vuốt tóc anh, nói nhỏ: “Bao giờ đi làm nhớ mang bữa sáng cho anh nữa.”
Giọng Hạ Kiến Sơn vừa dịu dàng vừa nhỏ nhẹ, nhưng động tác tay lại khiến Lâm Hồi hơi ngứa, anh nhắm mắt bắt đầu đuổi người ta: “… Em biết rồi, anh mau đi đi…”
Hạ Kiến Sơn khẽ cười, cúi đầu hôn Lâm Hồi rồi rời đi.
Lúc Lâm Hồi tỉnh lại, vừa đúng như giờ thức dậy hàng ngày. Khi anh vừa đánh răng vừa mở điện thoại nghĩ xem muốn thấy tin tức gì theo thói quen…
Sau đó cả người cứng đờ.
Lâm Hồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Vạn Trúc, vừa vào Vạn Trúc đã thấy Triệu Hiểu Hiểu ngày thường sát giờ mới đến đã ngồi ở vị trí của mình, đang cau mày nhìn điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-lam-co-loi-muon-noi/3687972/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.