Sau một phút đi bộ, họ dừng lại đột ngột.
Một tiếng bíp vang lên trong không gian, cửa xe bật mở.
Tôi nghe được tiếng rin rít khi cốp xe nặng nề mở ra.
"Vào trong." Ai đó đẩy mạnh và tôi ngã chúi về phía trước.
Má tôi đập vào một vỏ xe dự phòng, chân tôi lóng ngóng leo lên sàn xe.
RẦM.
Cốp xe đóng sầm lại, mọi thứ trở nên yên tĩnh.Tôi mỉm cười với chính mình trong bóng tối.
Trò Lừa Gạt đã bắt đầu rồi.Các bạn tôi đã lừa được tôi trong vài phút, nhưng họ không lừa được mãi đâu.
Tôi hào hứng nghĩ đến lúc họ mở cốp xe ra lần nữa, mong chụp được một tấm hình tôi đang mất vía vì hoảng sợ.
"Chán òm!" Tôi sẽ hét lên doạ họ một trận.
"Các cậu còn có thể lộ liễu hơn được không?" Hét lên là tao giết là câu của tôi mà – tôi đã dùng nó khi lẻn vào phòng ngủ của Madeline hồi năm ngoái và giả làm một tên trộm.Có lẽ Laurel là đứa nói câu đó, nó lúc nào chẳng bắt chước tôi.
Bọn họ sẽ phải trả giá cho vụ này.
Có lẽ bằng cách đưa tôi đi mát xa 150 phút ở La Paloma vào ngày mai.
Tôi cần phải đi spa để thư giãn cái lưng sắp vẹo đến nơi vì bị nhét trong cái không gian bé tí này.Tiếng động cơ xe gầm lên, chiếc xe lui lại rồi quẹo sang phải, khiến tư thế nằm của tôi càng trở nên vặn vẹo.
Tôi nhướng mày.
Tôi đang bị đưa đi đâu đây? Mục đích là gì? Tôi lại lăn tròn khi chiếc xe thình lình rẽ sang hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/4160809/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.