Ông chủ tiệm quét cái kính qua máy tính tiền, cặp môi dúm dó tỏ vẻ khó chịu.
Ngay khi Emma và Madeline bước ra khỏi shop, cả hai túm lấy nhau cười khúc khích.
"Ổng mặc cái áo khoác kiểu gì thế nhỉ?" Madeline lắc lắc đầu.
"Da một con mèo chết à?""Giờ hoặc là mua nó hoặc là cởi nó ra khỏi gương mặt nhỏ cáu bẩn của cô đi." Emma nhại giọng."Không thể tin được." Khi Madeline quàng cánh tay qua vai cô, Emma cảm thấy ngực mình nhẹ tênh.
Trong giây lát, cô thật sự đã quên mất hoàn cảnh hiện tại của mình.Họ đi thang cuốn lên tầng trên, tay trong tay.
Đột nhiên Emma trông thấy một mái đầu quen thuộc ở tầng dưới.
Một cô gái đang đứng trước tiệm Fetch, cửa hàng vật nuôi cao cấp, nhìn chằm chằm một bàn đầy đồ chơi phát ra tiếng chít chít và mấy cái vòng cổ gắn đinh tán.
Cô bỗng ngẩng đầu lên nhìn như thể cảm giác được ai đó đang nhìn mình.
Là Nisha.Madeline cũng hướng mắt nhìn về phía Nisha.
"Tớ nghe nói cậu ta là nạn nhân tiếp theo," cô thì thào vào tai Emma.
"Ngày mai chúng ta sẽ xử cậu ta.""Xử Nisha?" Emma nhăn mặt."Charlotte đã nghĩ ra một trò thú vị lắm.
Bọn tớ sẽ đón cậu lúc bảy giờ ba mươi sáng mai.
Nhớ sẵn sàng đấy."Nisha nhìn hai cô lần cuối rồi hất tóc qua vai, kiêu kỳ đi sang một hướng khác.
Sẵn sàng? Emma tự hỏi.
Cho...!chuyện gì? Cô nhìn Madeline đầy thắc mắc, nhưng đôi mắt Madeline đã bị che khuất sau cặp kính mát Gucci mới mua.
Tất cả những gì Emma nhìn thấy là ảnh phản chiếu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/4160800/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.