Ngay cả khi còn ở với Becky, hầu hết mọi bữa ăn nếu không phải diễn ra ở trong xe thì cũng là bưng khay cơm ngồi trước màn hình tivi, hoặc Emma một mình ngồi ăn tô ngũ cốc trong khi Becky ngồi nói chuyện một mình cả giờ đồng hồ trước sân một căn hộ vô chủ.Sự ghen tị lại dâng lên trong lòng cô lần nữa, nhưng cô nhanh chóng gạt nó sang bên và nghĩ về bức thư đe doạ.
Sutton đã chết rồi.
Emma sẽ không bao giờ có được một bữa cơm gia đình với chị ruột của mình nữa.Mọi người im lặng trong giây lát, tiếng nĩa khua trên đĩa leng keng và tiếng thìa múc thức ăn kèn kẹt vang lên.
Máy nhắn tin của ông Mercer đột nhiên kêu bíp, ông mở ra xem rồi nhét nó vào lại túi đựng máy nhắn ở bên hông.Emma để ý thấy ông có đôi lần nhìn cô chằm chằm.
Cuối cùng ông đặt hai tay lên bàn.
"Được rồi, chuyện này làm bố khó nghĩ quá.
Con có vết thẹo trên cằm đó từ lúc nào vậy?"Tim Emma nảy lên tới cổ họng.
Mọi người quay sang nhìn cô.
"Ủa, thẹo nào đâu?""Đây này." Ông vươn tay qua bên kia bàn chỉ vào vết thẹo trên cằm cô.
"Bố chưa thấy nó bao giờ."Laurel liếc sang.
"Ờ phải ha.
Lạ thiệt đó!"Bà Mercer cau mày.Emma sờ sờ cằm.
Cô bị vết thẹo này do té khỏi bức tượng Tên Trộm Hamburger ở khu vui chơi trong tiệm ăn McDonalds.
Emma đau đến ngất đi trong vài giây, và khi tỉnh lại cô bé chỉ mong được thấy mẹ Becky đứng bên cạnh vỗ về cô.
Nhưng Becky lại mất hút.Cuối cùng Emma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/4160794/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.