Sau khi vượt qua vài bụi cây nữa, tôi bước vào một mảnh đất trống khô cằn. Không khí chung quanh nóng bức và khó ngửi. Bóng tối vặn vẹo đổ xuống cắt ngang những vết nứt toác trên đất. Đám ve sầu kêu ồn ào trong các bụi rậm chung quanh.
"Laurel?" Tôi la lên. Tôi không chắc khu nghỉ mát nằm ở hướng nào nữa vì chẳng còn trông thấy ánh đèn nào xuyên qua những tán cây. "Xin chào?" Tôi gọi to, đột nhiên đề phòng nhìn xung quanh.
Có cái gì đó trong lùm cỏ vừa nhìn tôi. Tôi nghe được tiếng thì thầm và tiếng cười dường như ở rất xa. Và rồi một bàn tay chụp lên vai tôi, một vật lành lạnh và sắc bén kề sát bên cổ.
Toàn thân tôi cứng ngắc. Bàn tay mạnh mẽ ấy nắm lấy tay tôi ngoặc ra đằng sau. Thứ gì đó đang ấn vào cổ tôi, tắc nghẹn, cứa vào làn da. Cơn đau khiến tôi điếng người. Đó là một con dao.
"Hét lên là tao giết," một giọng nói the thé vang lên bên tai.
Và rồi.... bóng tối ập đến.
-------------------------
Tôi bị kéo ngược trở lại xe Laurel, nơi Emma đang ngồi sững sờ trên ghế phụ, Laurel lùi xe ra lối đi dành cho xe hơi.
Sutton chết rồi, Emma nghĩ. Sutton CHẾT RỒI. Không thể tin được. Chết ở đâu? Sao lại chết? Không lẽ là đoạn video đó? Có người thật sự đã siết cổ chị ấy sao?
Dạ dày cô quặn thắt, nước mắt dâng tràn bờ mi. Ngay cả khi cô chưa từng gặp chị mình, ngay cả khi cô chỉ mới phát hiện ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/2072441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.