Nửa đêm, Từ Gia Hoài bị tiếng sấm làm tỉnh mộng, tiếng ầm ầm cứ kéo dài không dứt, sau một lúc thì mưa cũng bắt đầu rơi, nước mưa cứ táp vào cửa sổ, cành cây ngoài cửa cứ lắc lư vì sức gió, tạo ra một âm thanh hỗn tạp. Đôi mắt chưa tỉnh hẳn, theo thói quen quay lại ôm người bên cạnh, nhưng chỗ ấy đã lạnh, có lẽ người nào đó đã đi ra ngoài từ lâu rồi. Mang dép xuống giường, Từ Gia Hoài đi tìm hắn, mãi đến khi thấy đèn thư phòng còn sáng, ánh sáng của đèn bàn hắt qua kẽ cửa nhỏ truyền ra bên ngoài, báo hiệu có người đang ở trong đó.
Anh tiến lại gần, định xem Bạch Thiệu Đình tại sao lại không ngủ mà chạy vào thư phòng làm gì. Nhưng tay vừa cầm gạt cửa, bên trong truyền đến tiếng nói chuyện, hắn đang có điện thoại. Bất chợt, Từ Gia Hoài muốn nghe cuộc thoại này, trong lòng dâng lên cảm giác bất an. Không biết qua bao lâu thì người đầu dây bên kia nói xong, Bạch Thiệu Đình mới lên tiếng. Nhưng giọng nói nói quen thuộc ấy, nay anh lại thấy sợ hãi cùng xa cách:
"Điều tra hết tất cả nhưng kẻ trong triển lãm lúc nãy nói về vợ tôi. Hoặc là bồi thường, hoặc là giết hết đi."
...
"Bồi thường cái gì? Đơn giản thôi, làm theo cách mà năm đó bọn chúng phóng hỏa nhà em ấy. Cứ đốt hết đi, sau đó nếu ai sống được tôi sẽ bỏ qua không truy cứu nữa."
...
...
Đến đây thì anh đã không thể nghe thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-li-anh-de-lam-sao-vay/2474360/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.