Rời khỏi nhà bà Yến, cuối cùng cũng có thể hít thở được chút không khí trong lành. Chi mệt mỏi xoa thái dương đau nhức. Trong lòng phức tạp cô cũng không muốn về nhà, Chi lang thang trên đường lớn, đôi mắt trong veo nhìn cảnh vật trên đường. Xung quanh vắng lặng, tĩnh mịch như lòng người vậy, có chút cô đơn quạnh quẻ. Chi rảo từng bước tiến về phía xe.
Vì nhà bà Yến nằm trong hẻm nên phải đậu xe bên ngoài. Đúng lúc điện thoại Chi reo lên, là Đình Duy gọi đến.
- Em đang làm gì đấy?
- Em đến nhà bà ấy. - Chi mím môi. - Chuyện nên kết thúc cũng không nên kéo dài.
- Giải quyết xong rồi?
- Vâng.
Đình Duy im lặng.
Thấy anh không nói chuyện, Chi lại hỏi:
- Sao vậy?
- Anh định báo cho em chuẩn bị trước, chiều ba mẹ anh sẽ sang nhà thưa chuyện của chúng ta.
Đình Duy do dự một lúc lâu, muốn nói rồi lại thôi. Cuối cùng chốt lại:
- Nhưng nếu tâm trạng em không tốt chúng ta có thể dời sang ngày khác.
Chi đột nhiên bậc cười, cô thấy anh thật đáng yêu. Đáng yêu hệt như An An vậy.
- Anh đúng là đồ ngốc.
Hiện tại cô cũng không còn mối lo nào cả, cô có thể cho An An một cuộc sống an toàn, một người ba tốt. Cô còn lí do gì để do dự?
- Em rất ổn, chiều nay em sẽ nghiêng mình ở cổng chào đón anh cùng hai bác.
Đình Duy không giấu nổi thích thú, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595107/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.