Sáng sớm Chi đến nhà bà Yến, bà ta đang ngồi trên ghế đang húp lấy húp để gói mì tôm ăn liền. Thấy Chi bước vào bà ta đưa tay lên lau miệng, đẩy tô mì qua một bên bà ta mặt mày hớn hở. Niềm nở chuyện trò.
- Chi à con, sao con lại qua đây, con tới thăm mẹ có đúng không?
Chi nhìn sơ một lượt, đầu tóc bà Yến rối bời trông bết rít như mấy ngày không gọi. Nhà cửa vẫn dơ bẩn như lần trước cô cùng Đình Duy đến đây Chi không khỏi nhăn mặt. Cô không thể hiểu nổi sao bà ta có thể chịu được cảnh sống trong một ngôi nhà bẩn thỉu như bãi rác thế này, nghe mùi ẩm móc thôi cũng đủ gợi cho người ta cảm giác buồn nôn. Có khi phải bỏ ăn luôn ấy. Chi nhìn qua tô mì bên cạnh, bà Yến vẫn ăn ngon lành khiến cô không khỏi rùng mình nuốt xuống một ngụm nước bọt. Ớn lạnh không thôi.
- Tôi tới để giải quyết một số chuyện với bà. - Chi nghiêm túc, cũng không vòng vo.
- Gì vậy? Thái độ con căng thẳng thế?
Bà Yến như không có chuyện gì, vẫn cúi đầu húp lấy để.
Chi hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm xuống tia đắng chát xẹt qua trong lòng. Giọng cô lạnh lẽo:
- Tai nạn xe lần trước là do bà làm đúng không?
Bà Yến ánh mắt thay đổi, bà ta căng thẳng giọng nói ngập ngừng.
- Con… con đang nói gì vậy?
Chi nhìn nét mặt bà Yến trắng bệch, vẻ mặt lúng túng, ánh mắt bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595106/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.