Bà… - Chi như không thể tin vào tai mình, sao mẹ cô có thể nói ra mấy lời đó với cô vậy, đôi lúc Chi thật nghi ngờ bà ta thực sự là mẹ của sao?- Chị câm miệng. - Dì Lan cũng không nhịn nổi nữa, dù chỉ là người ngoài nhưng dì cũng không chấp nhận được cái tính chanh chua của bà Yến.
Dì Lan quát lên làm hiện trường đứng hình, dì Lan tính tình luôn tốt, luôn hòa hoãn với mọi người nhưng hôm nay dì khiến Chi có chút bất ngờ.
- Chị nói chuyện như thế mà được à, chị Yến?
Bà Yến không chịu thua chút nào, bà ta trợn mắt dữ tợn. Hôm nay còn dám lên mặt với bà ta cơ đấy.
- Mày có tư cách gì nói chuyện ở đây. Chuyện nhà tao không đến lượt người ngoài như loại mày xen vào.
- Tôi là người ngoài thì sao? Tôi còn thương nó hơn chị đấy. Chị đừng quên mười sáu năm trước chị đã đối xử với con bé thế nào. - Dì Lan tức giận vô cùng, Chi cũng chưa từng thấy dì ấy tức giận với ai như thế bao giờ.
Lần này là dì ấy muốn bảo vệ cô, khóe môi Chi cong cong. Cảm giác có mẹ yêu thương bảo vệ đúng là có chút khác biệt.
Bà Yến bị chất vấn thì chột dạ, bà ta đảo mắt cố cãi chày cãi cối:
- Nó là con gái tao, tao không thương nó hơn mày? Mày đang ra vẻ cái gì vậy, mày muốn li gián mẹ con tao đúng không?
Bà ta vẫn không nghĩ mình làm sai gì cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595089/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.