Đợi anh nghe điện thoại xong Chi liền hỏi:
- Anh có việc sao?
- Là trợ lí của tôi hẹn hò nên xin nghỉ phép thôi.
- "..."
Cả hai dạo một vòng cuối cùng cô cũng nhìn thấy một cái phù hợp với anh. Chiếc áo bông màu đen đơn giản nhưng không kém phần sang trọng. Mặc trên người Đình Duy chẳng khác nào thêu hoa trên gấm. Chi không rời mắt, cô nhìn anh mãi.
- Thế nào? Có đẹp không? - Chi hớn hở, mắt cũng sắp rớt ra ngoài.
- Là đồ tặng thì tôi không kén chọn.
- Anh nhất thiết phải như thế với em đúng không? - Chi tức giận lườm anh một cái.
- Không thì sao?
- "..."
Mua đồ xong cả hai nhanh chóng xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm. Đi mãi Chi vẫn hoài thắc mắc, cô ngó nghiêng nhìn quanh vẫn không thấy xe Đình Duy đâu. Kì lạ vậy? Anh cứ đi theo phía sau cô suốt. Chi dừng lại, xoay đầu nhìn anh.
- Anh còn gì muốn nói với em hả?
- Tôi đưa cô về.
- Nhưng... nhưng mà xe này của em.
- Không muốn à?
Muốn, muốn chứ, anh nói gì đều được, ai kêu anh giống như ông cố nội của cô chi, cô làm gì dám cãi.
Trên đường đi cả hai im lặng không nói lời nào. Gió nhẹ trời xanh, Chi đưa mắt nhìn qua cửa, nhìn hàng xe phía trước tấp nập nối đuôi nhau. Vì là giờ cao điểm nên kẹt xe khá lâu, trong lúc chờ đợi đến lượt, Chi lại bắt đầu luyên thuyên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595066/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.