Lúc Triệu Thanh Cốc và Quan Viễn về tới nhà họ Quan, bọn họ đã ăn cơm trưa xong, không ai thèm hỏi hai người đã ăn hay chưa. Dương Tú Thúy thấy hai người vào cổng, liếc một cái rồi lầm bầm câu gì đó nghe không rõ. Ngược lại Lý Nguyệt Chi thấy Triệu Thanh Cốc xách thùng gỗ, săm soi hỏi, “Hai đứa bây xách thùng đi đâu đó?”
Triệu Thanh Cốc bình tĩnh đáp, “Tụi con ra sông xem thử có cá không.”
Nguyệt Chi vội hỏi tới, “Có không?”
“Không ạ.”
Lý Nguyệt Chi không tin, “Không?! Hai đứa bây bắt được cá lén ăn hết rồi nên mới không về ăn cơm trưa chứ gì!”
Quan Viễn ôm cổ Triệu Thanh Cốc, quay đầu lại nói, “Thím, hôm trước con thấy anh Thái Tinh và chị Thái Cúc núp trong góc phòng ăn kẹo đó!”
Lý Nguyệt Chi cứng người, “Nói bậy gì đó? Hai anh chị mày cả cơm cũng ăn không đủ no, làm gì có kẹo mà núp trong góc ăn?!”
Đúng lúc Dương Tú Thúy từ trong phòng bước ra, nghe vậy, đen mặt nói, “Cô nói vậy là ý tôi khắt khe cháu nội đúng không? Cả nhà ai cũng no, chỉ hai đứa nó là không no, bộ cô sinh hai cái thùng cơm hả?”
Lý Nguyệt Chi thầm hận muốn chết, nhưng ngoài mặt vẫn phải cười đáp, “Mẹ, mẹ nói gì vậy! Trong thôn mình ai không biết mẹ nổi tiếng là người hiền hòa, mẹ hiểu nhầm ý con rồi!”
Dương Tú Thúy nhìn chằm chằm Lý Nguyệt Chi trong chốc lát, tựa hồ đoán xem Lý Nguyệt Chi đang nói thiệt hay giả, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-nhung-nam-80/2280700/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.