Cuối cùng tôi cũng biết được tại sao Lâm Kỳ Phong lại nhìn mình với vẻ mặt như vậy, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Lâm Kỳ Phong ghen lên với tôi đã khiến tôi thấy nhàm chán rồi, vậy mà còn dùng thái độ như vậy chèn ép tôi, thật là trẻ con.
Lát sau cuối cùng A Chập cũng cúp điện thoại quay lại, thay Lâm Kỳ Phong trịnh trọng xin lỗi tôi — tôi không cần cậu thay mặt Lâm Kỳ Phong làm gì cả, vốn đâu phải cậu sai. Chỉ có điều bây giờ hắn là ông chủ, sau này tôi còn phải dựa vào hắn, thực sự không biết nên nói gì.
A Chập nấu cháo cho tôi sau đó đo lại nhiệt độ lần nữa rồi mới đi, cậu ấy còn dặn tôi phải uống thuốc, ngày mai có thể sẽ lại đến. Cậu luôn luôn săn sóc người khác như vậy, dù quả thật tôi đã từng thích A Chập nhưng bây giờ cũng không nên gặp nhau quá nhiều, huống chi cậu ấy còn có một người bạn trai hay ghen như thế. Chắc gì tôi chịu nổi sự dằn vặt vì đố kị kia của Lâm Kỳ Phong.
Tôi nhìn nụ cười trên mặt A Chập, nhưng lại không thể vì hạnh phúc của cậu mà cảm thấy bản thân vui vẻ hơn, tâm tình tôi bây giờ vẫn tệ như trước, muốn gặp Tần Dục Minh nhưng cũng ghét gương mặt khi nói dối của anh.
A Chập đi không bao lâu lại nghe thấy bên ngoài có tiếng chìa khóa mở cửa, tôi vốn còn nằm trên giường nhưng nhanh chóng bò dậy đi ra ngoài, liền thấy người mới tới đang đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ngot-ngao-hoi-cam/2399279/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.