Ông hoàng Uy Hóa rời khỏi, đám cận vệ của chàng cũng nhanh chóng theo sau.
Cao Lãng thấy ông hoàng Uy Hóa vô lễ với chủ nhân, nhịn không được bất bình nói: “Ông hoàng Uy Hóa này thật quá quắc, trước mặt Đông Cung thái tử sao có thể lỗ mãng không hành lễ mà bỏ đi như vậy.”
Mấy người khác nhao nhao phụ họa, nói ông hoàng Uy Hóa ỷ vào hoàng thượng sủng ái mẹ ruột của chàng mới dám có thái độ nghênh ngang trước mặt Đông Cung thái tử. Cả đám người cứ như vậy bàn ra tán vào, không ai để ý đến nữ thương nhân “Cao Ly” đã cao chạy xa bay vào cánh đồng anh túc.
Đợi đến khi Đông cung nhớ ra quay đầu lại tìm thì cô nhóc thương nhân đã không cánh mà bay.
Mà khuất trong cánh rừng phía xa, có một chú ngựa ô đang nhàn nhã ung dung nhai cỏ.
An Nhiên an toàn về đến phòng ngủ thì nhanh chóng mở ba lô, lấy ra hai khối vàng hình chữ nhật vừa nãy. Cô vui mừng hớn hở nghiên cứu hai nén vàng này, trên mặt hai cạnh ngắn có khắc hoa, hai cạnh dài thì khắc rồng, ở chính giữa có chữ Nam Quốc Sơn Hà viết theo lối cổ điển.
Ngày mai cô phải hỏi Quỳnh Anh xem hai nén vàng này thuộc thời đại nào, nhân tiện có thể đi đến tiệm đồ cổ của bác Tống định giá xem chúng có thể đổi được bao nhiêu tiền.
An Nhiên quyết định xong liền chui vào chăn ngủ bù trước khi bắt đầu ngày mới.
***
Ông hoàng Uy Hóa cưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-co-do/2608873/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.