Ngày hôm sau
Do tối qua Minh An đã ăn rất nhiều, còn ăn trong lúc bản thân đang không vui. Nên thức ăn vẫn chưa tiêu hóa hết, cảm giác bụng cứ nặng nề. Không muốn ngủ thêm, cô xuống lầu, phụ bưng mì cho Bà của Tinh Nhật.
"Tinh Nhật đã đi đâu vậy Bà? Không nhìn thấy anh ấy."
Bà của Tinh Nhật đang bận tay với nồi súp, vừa nóng vừa thơm. Nét mặt hiền hậu của Bà, khiến người khác rất nhẹ lòng. Lúc nào cũng đáp lời rất nhẹ nhàng và tình cảm.
"Dạo gần đây, có bọn trộm cướp trên rừng, nên Tinh Nhật đã đi giải quyết cùng đội kiểm lâm. Bà đang lo lắng cho công việc nguy hiểm này của Tinh Nhật, nhưng nó không nghe lời Bà."
Càng ngày lại càng nhiều bất ngờ đối với Minh An. Không thể phủ nhận tài năng của Tinh Nhật, nhưng công việc này khá nguy hiểm. Những đội trưởng bảo vệ ngôi làng, họ có sử dụng đến súng. Còn bọn cướp, chắc chắn cũng mang theo vũ khí. Cô có thể hiểu nổi lo lắng của Bà Tinh Nhật.
"Sẽ không sao đâu, Tinh Nhật giỏi như vậy, không ai làm gì được anh ấy đâu, Bà đừng quá lo lắng."
Minh An khoác trên mình bộ trang phục đơn giản. Áo tay dài, bồng ở cánh tay, ôm sát eo. Váy ngắn ôm, trên gối, đôi chân thon thẳng, nước da trắng, như tạo điểm nhấn. Mái tóc xoăn nhẹ, được xõa tự nhiên. Kèm giày đơn điệu, dễ di chuyển.
"Trứng gà ngoan nào, lát nữa sẽ có ăn, đừng quậy phá nữa."
Trứng gà cứ bám theo chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ben-anh/2649032/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.