"Tôi nghe đây Kim Hương, sao đến bây giờ cô mới gọi điện cho tôi vậy?"
Minh An liền thay đổi biểu cảm, vui vẻ, không chút tức giận, khiến Tinh Nhật nhìn theo một cách đơ người. Cô đang cố tỏ ra một cách bình thường nhất, không thể để lộ sự việc cô đã trùng sinh trở lại và mang trả hết những gì họ đã gây ra cho cô. Cũng như, ngăn chặn việc bản thân sẽ rơi vào cỏi chết một lần nữa.
"Không phải đâu Minh An, tôi đến lúc này, mới có thể gọi cho cô. Cô đừng giận tôi được không?"
Vẫn là âm giọng đó, lúc nào cô ta cũng nhún nhường Minh An, luôn không muốn cô phải giận. Lý Kim Hương luôn tuân thủ mọi yêu cầu của cô và đặc biệt, luôn vạch trần những người đang muốn hãm hại Minh An, để tỏ lòng trung thành. Nhưng Minh An lại tin tưởng đó là người thật lòng vì mình, mọi thứ đều ưu tiên cho Kim Hương, những món đồ đắc tiền, Minh An đều chia cho cô dùng cùng.
"Sao tôi có thể giận cô được chứ? Cô là bạn tốt nhất của tôi mà."
Tinh Nhật đang quan sát Minh An từ đầu, anh đã nhận ra ánh mắt và cách nói chuyện của Minh An không giống nhau. Ánh mắt rõ ràng là đang tức giận, nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng và vui vẻ.
"Minh An, khi nào cô sẽ về? Tôi ở đây một mình, tôi rất sợ."
Theo như thời gian lúc Minh An chưa trùng sinh, Kim Hương sẽ lợi dụng danh của cô, để nhận hết các món đồ hàng hiệu phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ben-anh/2649018/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.