Vậy Minh An có biết rằng, với những điều này. Làm sao anh có thể quên được, khi cô rời khỏi đây? Khoảng vài phút, thì Tinh Nhật đã giúp Minh An gỡ hết phần chỉ rối ở dây kéo. Khả Hân cũng vừa đến, cô ta lại tự tiện bám lấy Tinh Nhật, rồi kéo anh vào bên trong dùng bữa, cũng không ngõ lời mời Minh An cùng vào. Trên bàn ăn, Minh An chọn ngồi đối diện với Tinh Nhật, thay vì để Khả Hân ngồi giữa cả hai như mọi lần.
"Cháu là Minh An đấy sao? Ba của cháu, ông ấy vẫn tốt chứ?"
Vậy là cả hai người có quen biết nhau? Minh An chưa từng nghe Ba của cô nhắc đến chuyện này. Chưa rõ sự việc thế nào, nhưng chắc chắn cô sẽ tìm hiểu mọi chuyện. Minh An lễ phép, không động đũa trước người lớn. Còn Khả Hân đã liên tục gấp thức ăn cho Tinh Nhật, mặc cho Mẹ kế đang nhắc nhở cô ta.
"Bác có quen biết với Ba của cháu sao? Hai người là bạn bè?"
Ba của Khả Hân chỉ cười lắc đầu, xem ra họ không phải tình bạn như Minh An đang nghĩ. Lúc này, Ba của Khả Hân đã động đũa, gấp thức ăn vào chén cho Minh An. Rồi mọi người trên bàn, mới bắt đầu dùng bữa. Khả Hân tỏ ra ánh mắt ghét bỏ, nhìn về phía của Ba cô ta. Mọi người chỉ đang chú ý vào Minh An, cảm giác của cô ta, là bị cho như là không khí ở đây.
"Ba của con là một người tài giỏi. Bác có cố gắng đến mấy, cũng không đuổi kịp ông ấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ben-anh/2648984/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.