Đầu bếp Cổ mỉm cười, ông thường xuyên gặp những vị khách ngoài nghề như này nên kiên nhẫn giải thích cho anh ta: “Trong bếp còn khoảng hơn hai lạng ốc tay quỷ, ốc cổ ngỗng, tôm hùm xanh cũng chỉ có một con nhỏ, cậu có biết ba loại này bao nhiêu tiền không?”
“Đáng bao nhiêu tiền chứ? Hàu với tôm hùm khoảng hơn triệu một cân, ốc này chắc cũng chỉ trăm nghìn chứ mấy, tôi cũng đâu ít ăn mấy loại này.” Chàng trai tóc húi cua tự cho là đúng.
Ông Cổ nói: “Nhìn thì có vẻ giống nhau nhưng thực tế lại chênh lệch rất nhiều. ốc tay quỷ 18 triệu một cân, tôm hùm xanh 6 triệu một cân, ốc cổ ngỗng gần 30 triệu một cân, còn có khoảng 500 gam trứng cá muối Olmas, tuỳ từng loại, ít nhất cũng 150 triệu. Cộng hết tất cả vào cũng gần 180 triệu, cậu chắc chắn muốn gọi chứ?”
Chàng trai tóc húi cua trợn mắt há mồm, đập bàn mấy cái mới nói: “Ông già, ông lừa tôi đúng không, tôi thấy ông định ăn tiền của tôi thì có. Làm gì có hải sản nào cả chục triệu một cân chứ, chúng được làm bằng vàng à?”
Ông Cổ lắc đầu bất lực. Hải sản hàng đầu mà lại gặp phải khách hàng không hiểu biết thì cũng như không, không phải khách hàng cao cấp, cho họ ăn cũng như bò nhai hoa mẫu đơn. Ông Cổ cho phục vụ mang thực đơn đến, gọi mấy món hải sản bình thường cho chàng trai kia, vài triệu cũng đủ ăn rồi.
“Mẹ nó chứ, ông đây không mắc lừa đâu.”
Chàng trai tóc húi cua cho rằng mình thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-gia-chuc-nghin-ty-giup-toi-len-toi-dinh-cao/1099394/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.