Sau khi rời khỏi khu chung cư cũ, tất cả vệ sĩ mặc vest đen anh thuê đã rời đi, chỉ còn lại Trần Ninh lái xe chở Từ Châu và Huỳnh Minh Đạt trở về chung cư Hoa Viên Phỉ Thúy, cuối cùng cũng về đến nhà.
"Cô chủ, mời xuống xe!"
Trần Ninh mỉm cười mở cửa xe mời Từ Châu xuống.
Ở đây không còn người ngoài, Từ Châu cũng không nhịn được nữa, lập tức nhào vào trong vòng tay của Trần Ninh khóc nức nở, nỗi oan ức trong lòng và lòng biết ơn của cô đối với Trần Ninh đan xen vào nhau khiến cô khóc không thành tiếng.
“Được rồi, đừng khóc nữa.” Trần Ninh vỗ vỗ lưng Từ Châu, an ủi cô.
Thấy cảnh này, Huỳnh Minh Đạt thức thời trở về phòng mình, lúc này chỉ còn lại một nam một nữ đang ôm nhau.
Một lúc lâu sau, Từ Châu xấu hổ ngẩng đầu lên, phát hiện áo sơ mi của Trần Ninh đã ước đẫm nước mắt của mình.
“Mau cởi ra đi, tôi đi giặt cho anh.” Từ Châu cảm thấy có lỗi.
“Không cần đâu, máy giặt giặt được rồi.” Trần Ninh nói.
"Đưa cho tôi được không? Tôi muốn làm chút gì đó cho anh." Từ Châu trìu mến nói.
Trần Ninh đã làm rất nhiều chuyện cho cô, bây giờ Từ Châu muốn trả ơn anh, cô bằng lòng làm bất cứ điều gì cho Trần Ninh.
Cuối cùng, Trần Ninh cũng hết cách với cô, cô đem hết quần áo bẩn đi giặt khô rồi sẽ đưa cho anh.
Trần Ninh nhìn căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng thì không khỏi thở dài, tuyển được cô trợ lý thật đáng giá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-gia-chuc-nghin-ty-giup-toi-len-toi-dinh-cao/1099349/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.