Bốn mắt nhìn nhau, không khí dường như đang muốn bốc cháy, thậm chí có thể nghe thấy âm thanh thiêu đốt, bầu không khí bị đọng lại cứ dừng chân ở đó mà không tiến.
Khí tức trên người của Lưu Nguyên Hào lạnh lẽo, khí tức dịu dàng trên người Đào Khánh Trần, trong lúc nhất thời Diêu Lan Hạ bị kẹp ở giữa, nụ cười trên mặt cứng ngắc.
“Lưu Nguyên Hào.”
Sự lạnh lẽo và sát khí tràn ngập trong không gian, Diêu Lan Hạ gọi tên của anh, sau đó ra hiệu cho Đào Khánh Trần, đi về phía anh.
Mà Lưu Nguyên Hào không đổi sắc mặt thoáng nhìn qua Đào Khánh Trần, đưa tay mở cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế ra, Diêu Lan Hạ cúi đầu chui vào trong xe. Lúc Lưu Nguyên Hào đứng dậy thì nhìn về phía Đào Khánh Trần một lần nữa, sấm sét giữa hai người bay toán loạn.
Từ đầu đến cuối Đào Khánh Trần đều mang theo nụ cười, không hề chột dạ chút nào.
Nhưng mà anh ta đã cảm giác được hành vi của Lưu Nguyên Hào đối với Diêu Lan Hạ đã xảy ra chút thay đổi.
Cho nên bác sĩ Đào cũng phải cố lên.
Gật đầu với người trong xe, anh mắc nhắc nhở cô đi đường cẩn thận, cậu Hào mặt lạnh như băng keo kiệt không thèm lộ ra vẻ gì khác bước lên xe, khởi động xe, điều khiển tay lái di chuyển khỏi bãi đỗ xe.
Đưa mắt nhìn chiếc Limousine, Đào Khánh Trần vẫn đứng nguyên tại chỗ, chỉ là lông mày đang nhíu chặt lại.
Lúc này điện thoại di động của Đào Khánh Trần vang lên.
Nhìn thấy dãy số, Đào Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/1710677/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.