“Lưu Nguyên Hào, đây là chung cư tôi ở, chứ không phải biệt thự của anh, không có nhiều phòng đến vậy.”
Ba năm qua, Lưu Nguyên Hào chưa từng ngủ chung phòng với Diêu Lan Hạ, chung cư đơn của cô cũng không có phòng cho khách.
“Bận tâm không ít nhỉ.” Anh châm chọc khiêu khích, rồi chợt quay người nói với Quý Đông Minh: “Ngày mai tới đón tôi, mang theo một bộ quần áo sạch.”
Cập nhật sớm nhất tại.
“Vâng thưa sếp!”
Quý Đông Minh như nhìn thấy những bông hoa mùa xuân từ từ nở rộ! Ngay cả những câu nói kinh điển cũng thay đổi rồi, sợ hai người họ có người sẽ hối hận, anh vội vàng lên xe rời đi thật nhanh.
Diêu Lan Hạ còn chưa kịp định thần lại, đã bị anh bế lên một lần nữa, cái ôm trong bờ vai rắn chắc, mùi hương rất đỗi quyen thuộc, giống như một loại thuốc độc vậy.
Lúc lên thang máy, Diêu Lan Hạ nhìn thấy số tầng 16 ngày càng tiến đến gần, hơi thở và nhịp tim của anh vẫn không hề thay đổi, nhưng nhịp tim của cô thì hoàn toàn hỗn loạn.
“Lưu Nguyên Hào, tôi nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra, rốt cuộc anh còn muốn chơi trò dối trá gì nữa.” Cô hỏi một câu không hề suy nghĩ gì cả.
“Người dối trá là cô.”
Nói một vài câu như vậy, cả hai đều rơi vào trầm tư.
Cửa thang máy mở ra, Lưu Nguyên hào bước ra khỏi thang máy, đứng trước cửa phòng cô: “Diêu Lan Hạ, xuất thân là nhà họ Diêu, bây giờ lại sống ở nơi như này, cô muốn chơi trò gì vậy?”
“Tôi thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/1710638/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.