"Bác sĩ Diêu, mau đi với tôi!"
Khi Diêu Lan Hạ sắp bị người nhà bệnh nhân tấn công thì Trương Phong Quân bỗng túm lấy tay cô kéo vào trong thang máy.
Cửa thang máy mau chóng khép lại, nhưng hình ảnh những con người ầm ĩ vung nắm đấm khủng khiếp ấy vẫn hằn lại trong đầu óc cô.
Cô tựa lưng vào tường, vẫn còn sợ hãi chưa hoàn hồn lại được, cảnh lúc nãy thật sự quá đáng sợ, từ lúc làm bác sĩ đến giờ đây chính là lần đầu cô gặp cảnh người nhà tới gây náo loạn bệnh viện, thật sự quá điên rồ.
Cập nhật sớm nhất tại.
Trương Phong Quân quan tâm nhìn Diêu Lan Hạ rồi hỏi, giọng như đang an ủi cô: "Cô không sao chứ?"
Diêu Lan Hạ lắc đầu nói: "Cảm ơn anh."
Trương Phong Quân nhìn những giọt mồ hôi trên trán cô, anh vẫn rất lo lắng: "Chuyện này không phải lỗi của cô, sao cô lại tới bệnh viện vậy? Những lúc như vậy tốt nhất cô cứ tránh mặt đi, chờ mọi chuyện qua đi là ổn thôi, bọn họ chẳng qua thấy cô là phụ nữ dễ ức hiếp thôi."
"Nếu vậy tôi phải chứng tỏ cho bọn họ biết, bác sĩ nữ cũng không dễ ức hiếp vậy đâu."
Thang máy chậm rãi đi xuống, vẻ mặt củaTrương Phong Quân cũng có hơi căng thẳng: "Không lẽ cô định đối mặt với đám người kia à? Bác sĩ Diêu, những người kia vừa mất người thân nên không còn lý trí gì cả, cô giảng giải với bọn họ cũng vô ích! Biết chưa? Không cần mạo hiểm như vậy đâu."
Diêu Lan Hạ liếc nhìnTrương Phong Quân mặc áo blu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/165901/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.