" Sao ạ? Anh...anh nói vậy là sao?" - Giang Bội bỗng giật mình vì câu hỏi của Chương Kỳ.
" Chính cô xác nhận vậy mà, là cô nói Tiểu Hi đã mất, không phải à?" - Chương Kỳ vẫn cúi gầm mặt nhưng giọng trầm hẳn.
" Vâng...Chương tiểu thư đã được xác nhận là qua đời ạ..."
Giang Bội chột dạ vì nói dối Chương Kỳ, song lại chẳng có cách nào khác, Giang Bội đã đồng ý với Chương Hi sẽ không cho ai biết chuyện cô còn sống, kể cả anh trai cô.
" Bây giờ thì tôi tin rồi."
" Sao ạ?" - Cô đột nhiên thấy khó hiểu trước câu nói của anh.
" Tôi nói: Bây giờ thì tôi tin rồi. Tin là...tôi chỉ còn một mình, tin là tôi đã mất gia đình...Được rồi, cô về đi..." - Chương Kỳ bỗng dưng rơi vào trầm tư. Ngay lúc ấy, anh đã hoàn toàn tin, hoàn toàn chấp nhận sự thật, rằng đó không phải mơ...
Giang Bội đứng lặng người, nhìn Chương Kỳ đau đớn tuyệt vọng mà chẳng biết nói gì, cô chỉ thoáng nghĩ trong đầu: Chương Hi, giá như em có thể nhìn thấy... Rồi trong chốc lát, cô quay đi, cô sợ nếu ở lại thêm một lúc nữa, cô sẽ nói ra hết sự thật cho Chương Kỳ nghe, và lời hứa với Chương Hi lập tức bị phá vỡ.
Sáng hôm sau, khắp các kênh tin tức đã đưa tin về tang lễ của Chương gia. Ngay trong phòng bệnh 903, Chương Hi đang nhìn chằm vào điện thoại với đôi mắt sầu buồn. Thì ra, cô xem tin tức, trên gương mặt cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-danh-cho-tieu-thu/3648644/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.