"My My! Cậu đi đâu vậy? Làm mình sợ muốn chết!" Khả Ngân vừa nhìn thấy Bảo My bước vào cửa đã chạy gấp ra, ôm chầm lấy cô, vừa hỏi vừa nhìn chỗ này ngắm chỗ kia. "Mình không sao? Chỉ định ra ngoài hóng gió chút thôi!" Bảo My khẽ lên tiếng trấn án cô bạn của mình. "Ấy! Thiên đâu?" Nãy tới giờ, Khả Ngân mới để ý người đi vào cùng Bảo My là Tuấn Đạt. "Sao lại hỏi anh ta chứ?" Nghe Khả Ngân hỏi, Bảo My đang cụp mắt vội mở to mắt. "Thì anh ta đi tìm cậu mà! Còn gọi điện nói với mình, cậu đang ở chỗ an toàn, mình cứ tưởng cậu sẽ về cùng anh ta chứ? Sao lại là..." Khả Ngân nói tới đây cố tình kéo dài giọng, mắt khẽ liếc người đàn ông sau lưng Bảo My.
"Khả Khả! Đừng quậy nữa!" Hồ Quang Hiếu lên tiếng chấm dứt không khí đầy súng đạn này, cũng không quên liếc nhìn Tuấn Đạt."Anh ta đi tìm mình sao?" Bảo My đột ngột lên tiếng, không dễ gì phát hiện ra sự hy vọng trong câu hỏi đó. "Phải đó! Khi không thấy cậu đâu, anh ta lập tức chạy đi tìm. Chỉ khoảng 20 phút sau đã gọi điện cho mình và anh cậu báo an toàn rồi! Mà... anh ta không đi với cậu sao? Đâu rồi?" Khả Ngân định ngừng lại nhưng ngay sau khi nghe Bảo My hỏi, cô liền "chõ mõm" vào, bắn không ngừng.
Mặc dù Khả Ngân không ưa gì Duy Thiên nhưng ít ra cô còn ưa hơn tên Tuấn Đạt kia. Ai bảo hắn có ý đồ đen tối, đã vậy lại còn là kẻ địch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-dinh-menh/2786970/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.