Nhìn thấy Tô Bằng nhảy ra ngoài, vài thủ lĩnh vệ sĩ trong bộ binh cũng bắt đầu quát lớn lên.
“Xuống xe! Xuống xe! Mau!”
“Đạn, nạp đạn! Áo chống đạn đã mặc xong rồi!”
“Chiếm công sự trước! Chiếm vị trí chiến thuật! Chuẩn bị hỏa lực áp chế!”
“Nhanh! Nhanh! Nhanh!”
“Di chuyển! Di chuyển! Di chuyển!”
Trong những nhân viên vệ sĩ này, mười người là một tiểu đội, một tiểu đội có một tiểu đội trưởng, ba mươi người có một trung đội trưởng, ba trung đội có một đại đội trưởng, lại thêm hai chính phó chỉ huy, nhanh chóng chỉ huy binh sĩ.
Các binh sĩ gần chiếm được những nơi các cảnh sát kia chiếm đóng, vũ khí so với những binh sĩ này, trang bị của những cảnh sát kia có vẻ khá là đơn giản, bảy tám mươi phần trăm đều là các loại súng ngắn, chỉ có vài khẩu súng shotgun là có thể miễn cưỡng xem như là súng trường, làm sao có hỏa lực mạnh mẽ toàn bộ đều là súng trường tự động của binh sĩ vệ sĩ công ty Lôi Đốn?
Những cảnh sát này, dường như trước đó cũng nhận được thông báo, biết sẽ có người viện trợ cho bọn họ, cho nên coi như phối hợp, dù sao những người phía sau tiến lên này rõ ràng được huấn luyện nghiêm chỉnh, xem ra giống như là quân đội, so với bọn họ cho dù là từ huấn luyện hay là trang bị đều vô cùng mạnh mẽ.
Các binh sĩ vệ sĩ Lôi Đốn, nhanh chóng chiếm được công sự che chắn, sau đó súng trường pháo ngắn bắt đầu trút xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250256/chuong-382-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.