Lão chia bài nghe Tô Bằng nói vây, trên mặt lộ ra vẻ mặt có phần bi tráng, nói:
“Ngài muốn thế nào thì mới chịu tha cho nàng?”
“Nàng thiếu chút nữa khiến ta tổn thất ba ngàn lượng hoàng kim, còn khiến ta cược con mắt, ngươi ngược lại ra điều kiện, bảo ta làm thế nào tha cho nàng?”
Tô Bằng nói với lão chia bài kia.
Lão chia bài nghe thế, thở dài một tiếng, nói:
“Ta biết rồi.”
Sau đó quay đầu lại, nhìn về phía lục y thiếu nữ chia bài kia, nói:
“Lục Hà, ngươi qua đây.”
Lục y thiếu nữ chia bài kia, có chút sợ hãi đi qua.
“Ngươi dự định như thế nào?”
Tô Bằng nhìn, hỏi lão chia bài kia.
Lão chia bài thở dài một tiếng, đột nhiên, tay hắn giống như tia chớp, quét ngang qua đôi mắt của lục y thiếu nữ kia.
Lục y thiếu nữ ban đầu còn không kịp phản ứng, sắc mặt vẫn như thường, nhưng sau nửa giây, nàng đột nhiên hét thảm một tiếng.
Trên bàn đặt cược, một khối cầu tròn vo, đang lăn lặn bên trên.
Tô Bằng nhìn lại, đã thấy, đó là một con mắt dính máu.
Mắt trái của lục y thiếu nữ kia, lúc này đã biến mất không còn thấy, không ngờ đã bị lão chia bài thoáng cái móc cả một con mắt trái ra!
Lục y thiếu nữ kia lập tức kêu thảm, lão chia bài lại tiến lên, dùng chuôi đao, đánh nàng ngất xỉu.
Sau đó, hắn thi triển nội lực điểm mấy cái lên huyệt đạo của lục y thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250093/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.