Lão già chia bài mở chuông đồng ra, trong khoảnh khắc chuông đồng mở ra, người vây xem chung quanh đều đồng loạt phát ra từng tiếng "Ơ?"
“Ha ha ha, ta thắng, bên trong là Tiểu!"
Long Thiệu Dương nhìn số trong chuông đồng, lập tức cười ha ha.
Tô Bằng nhìn về phía bên trong chuông đồng, chỉ thấy bên trong chuông đồng...
Tất cả đều là bột phấn!
Toàn bộ ba viên xúc xắc bên trong chuông đồng đều làm bằng ngà voi, dưới sự tác động từ nội lực của ba phía Tô Bằng cùng với Long Thiệu Dương, còn có lão già chia bài kia, xúc xắc không chịu nổi bị chân khí tàn phá, đã biến thành bột phấn.
Tô Bằng thấy vậy, biểu hiện trên mặt không thay đổi, nói:
“Xúc xắc cũng đã nát vụn, không có gì cả, hơn nữa lại nói ngươi hô là tam tam nhất, rõ ràng cùng với số ngươi nói không giống nhau, sao lại coi như là ngươi thắng rồi được?"
“Tiểu tử, miệng lưỡi đừng giảo biện nữa."
Long Thiệu Dương nhìn Tô Bằng, nói:
“Ba viên xúc xắc bình thường nhỏ nhất là ba điểm, nhưng ba cái một điểm chính là Báo tử, cho nên nhỏ nhất là bốn điểm, bây giờ một điểm cũng không có, rõ ràng so với bốn điểm còn nhỏ hơn, ta mặc dù gọi tam tam nhất, nhưng đặt cũng là đặt bên Tiểu, bây giờ không có đếm được, chính là so với bốn điểm nhỏ hơn đương nhiên là ta thắng, mà còn ngươi lại nói là tam tam tam Báo tử, bây giờ đếm cũng không được, làm sao tính ra Báo tử?”(Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250092/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.