Tô Bằng tiến đến chỗ phát ra tiếng kêu sợ hãi trong thôn.
Cước lực hắn không tệ, rất nhanh liền đi vào trong thôn trang này, vừa đến chỗ này, chợt nghe không ngừng có tiếng ám khí phá không.
Tô Bằng thả chậm cước bộ, nương bóng đêm, nhìn phía trước, một bóng người đang điên cuồng động đậy thân thể, còn không ngừng phóng ra ám khí khắp bốn phía.
Cẩn thận nhìn thử, đợi cho con mắt thích ứng một chút, Tô Bằng nhìn rõ, một địa phương giống như chuồng ngựa trong thôn, người không ngừng nhảy múa cuồng loạn, chính là người giang hồ hơi mập nhìn thấy ngày hôm qua.
Người giang hồ này không ngừng từ trong áo choàng trên người móc ám khí ra, sau đó phóng khắp bốn phía chẳng có mục đích, miệng còn không ngừng kêu to.
"Người này... mất lý trí rồi sao?"
Nhìn bộ dạng điên cuồng của người giang hồ hơi mập, trong lòng Tô Bằng không khỏi nghĩ.
Bởi vì đây là ban đêm, người kia lại không ngừng bắn ám khí, Tô Bằng đi qua dễ dàng ngộ thương bản thân, nên dừng lại không đi tiếp, người giang hồ kia bắn ám khí một hồi, cuối cùng đem vật nhỏ mang theo trên người mình đều ném ra ngoài, không móc ra được đồ gì nữa.
"Tay của ta... Tay của ta... Các ngươi không ngờ đem tay của ta..."
Người này sau khi phóng ra tất cả ám khí, đột nhiên giơ hai tay lên, Tô Bằng nhìn ở trong bóng đêm, hai tay của hắn hẳn không có vấn đề gì, nhưng người hơi mập kia, lại giống như thấy chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250038/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.