Buổi tiệc sinh nhật của Bảo Bảo diễn ra rất êm đềm nhưng chỉ có riêng Lộ Châu ngày hôm đó lại không cảm thấy vui
Trong bữa tiệc có đầy đủ ông cố ông bà nội của Bảo Bảo nhưng lại không hề có sự suất hiện của ông bà ngoại
Lộ Châu nhốt mình trong phòng ngủ cả buổi cô suy nghĩ rất lâu về vấn đề đang xảy ra
Cô có nên nói cho bố mẹ mình biết không? Liệu họ có buôn vì cô không?
Lộ Châu bất lực mà oà khóc. Lúc này Tiêu Hà cũng mới đi làm trở về
Anh nghe người làm nói Lộ Châu đã nhốt mình trên phòng cả buổi cũng không biết là có chuyện gì
Tiêu Hà gấp gáp chạy lên. Khi anh vừa mở cánh cửa phòng ra anh thấy Lộ Châu đang ngồi thu mình dưới sàn nhà
Anh vội chạy đến ôm lấy cô rồi bế cô lên giường
“Em sao vậy Tiểu Lộ? Sao em lại khóc”
“Em….hic”
“Sao vậy? Nói anh nghe”
“Em nhớ bố mẹ quá hic”
Lộ Châu càng khóc to hơn, đã hơn 1 năm cô lại không được gặp bố mẹ rồi, số lần gọi điện nói chuyện cũng ít đi
“Vậy chúng ta về nhà thăm bố mẹ em có được không?”
“Nhưng…em sợ lắm hic”
“Em sợ cái gì?”
“Họ mà biết em có con trước khi cưới họ sẽ rất buồn hang xóm xung quanh sẽ chỉ trỏ gia đình em”
“Ngoan không sao đâu? Chúng ta giải thích rõ với họ thì họ cũng sẽ hiểu thôi mà”
“Nhưng….”
Lộ Châu lấy đâu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-duc/3085168/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.