Bến cảng thành phố Đạt Thành, hai chiếc xe trước sau lao vun vút vào bên trong. Lãnh Nguỵ Thần xuống xe, nhìn thấy chiếc du thuyền quen thuộc anh không chần chừ gì mà bước lên. Vệ sĩ xung quanh du thuyền định ngăn cản nhưng thấy người tới là anh thì lập thức tránh ra. Bạc Thừa đuổi theo sát phía sau anh. 
Người đàn ông đưa Diệp Sở Noãn đi khi nãy giờ đang ngồi thảnh thơi nhâm nhi rượu tại boong tàu. 
Thấy người tới hắn thả chân xuống, đứng lên: “Đến rồi sao?” 
Lãnh Nguỵ Thần mặt không đổi sắc: “Người đâu?” 
Hắn ta nheo mắt không trả lời mà nhìn về phía Bạc Thừa phía sau: “Người anh em! Lâu rồi không gặp!” 
Bạc Thừa nhếch khoé miệng: “Hai từ anh em này sớm đã vứt cho chó rồi, bớt diễn” 
Hắn nhíu mày không vui: “Chà! Vô tình quá!” 
Lãnh Nguỵ Thần mất kiến nhẫn lặp lại một lần nữa: “Người đâu?” 
Hắn ta chỉ tay lên phía tầng trên của du thuyền, anh không nói lời nào bước đi thật nhanh, ngay lúc anh vừa đi hai người còn lại lập tức lao vào đánh nhau. 
Bạc Thừa tung quyền không hề nể nang gì, toàn nhắm tới vùng hiểm mà đấm, nhưng đối phương cũng không phải dạng vừa, né chiêu rất thành thục cứ như dự đoán được Bạc Thừa sẽ tấn công vào đâu. 
“Thụp!” Người đàn ông cuối cùng cũng bị đánh trúng vào bả vai, một tay ôm bả vai nhếch miệng cười: “Quà gặp mặt này kích thích thật” 
Bạc Thừa đi tới túm cổ áo hắn gầm nhẹ: “Vì sao lại trở về?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/3523301/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.