Hai ngày sau vẫn không hề có tin tức gì của mẹ cô cả, Diệp Sở Noãn không thể ăn uống nghỉ ngơi chút nào, lúc nào cũng nhìn vào màn hình máy tính của chuyên viên IT để tìm vị trí của mẹ cô.
Lãnh Nguỵ Thần đưa cốc nước tới miệng cô: “Uống chút nước đi”
Cô ngước lên nhìn anh sau đó vùi mặt vào bụng anh ôm chặt lấy thắt lưng anh.
Anh vuốt tóc cô: “Em không thể để thân thể như vậy gặp lại mẹ được, mẹ nhất định sẽ trách anh, nghe lời anh uống chút nước rồi đi ăn”
Một lúc sau Diệp Sở Noãn mới ngẩng đầu đưa tay uống hết một nửa cốc nước.
Ngồi một lúc cô bỗng thấy choáng váng, sao lại chóng mặt như vậy. Cô khẽ lắc đầu để giữ tỉnh táo, nhưng không có hiệu quả càng ngày càng choáng.
Lãnh Nguỵ Thần bế bổng cô lên nói nhẹ vào tai cô: “Nghỉ ngơi đi, em không thể như vậy mãi”
Diệp Sở Noãn mơ hồ gục đầu lên vai anh rồi ngủ thiếp đi. Anh đã bỏ thuốc ngủ vào trong cốc nước, nếu không cô sẽ không chịu nghe lời anh.
Cùng lúc đó tại một căn cứ bí mật nào đó Diệp Kình nhìn Tô Tưởng Ý từ trên cao xuống, ông ta kẹp điếu thuốc trên tay nhả một hơi khói: “Con gái chúng ta chết rồi”
Tô Tưởng Ý vốn đã kiệt sức nhưng nghe tin này bà vội mở mắt ra khó tin hỏi: “Ông nói gì cơ?”
Diệp Kình thả chân xuống cúi đầu nhìn bà: “Tôi nói Diệp Sở Noãn! Con khốn đó chết rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/1933439/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.