Diệp Kình đáng lẽ đã ch*t từ lần phóng hoả đó rồi, nhưng vì ông ta vẫn có lợi nên bà Claus vẫn nhúng tay giúp đỡ ông ta một lần.
Phòng bệnh trắng xoá, mùi thuốc khử trùng nồng nặc, bà Claus ngồi vắt chéo chân nhìn về phía giường bệnh: “Diệp Kình, bao nhiêu năm rồi mày vẫn vô dụng như vậy”
Diệp Kình không đáp lại bởi ông ta không thể nói, ngoại trừ chân trái ra thì chỗ nào cũng bị bỏng nặng, băng trắng quấn kín mít, ông ta chỉ có thể dùng ánh mắt ngầm trao đổi. Chỉ cần cử động nhẹ thôi cũng đã đủ khó khăn rồi nói chi tới việc mở miệng nói chuyện.
Không cần bà Claus nhắc, ông ta cũng đủ hận Lãnh Nguỵ Thần và Diệp Sở Noãn.
“Tốn mấy chục năm nuôi một con cờ, cuối cùng lại để nó quay lưng, cơ hội vĩnh viễn chỉ có một, nếu thất bại không đợi Lãnh Nguỵ Thần ra tay tao sẽ tự tay đưa mày xuống với con đàn bà đó”
Ông ta lúc này chỉ biết căm phẫn trừng bà Claus.
“Phu nhân! Cậu cả đã qua cơn nguy kịch rồi ạ!”
Bà Claus đứng dậy, không thèm nhìn Diệp Kình nữa mà đi thẳng: “Đưa thằng bé về biệt thự, chú ý tai mắt”
“Vâng!”
Lãnh Nguỵ Thần! Tôi nhất định sẽ bắt cậu phải trả giá vì việc dám động vào con trai tôi! Đêm hôm đó chính Lãnh Nguỵ Thần đã tự mình ra tay càn quét một chi nhánh hoạt động ngầm của bà ta, người cầm đầu là con trai cả của bà ta, sau khi tới mới biết con trai bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/1933420/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.