Đông Nghi té ngã xuống nền đất khô khốc sau khi vừa được một tên lôi khỏixe, cô đau đớn nhăn mặt, đầu vẫn còn váng do cú đánh từ sau gáy, bọnngười này dám ngang nhiên bắt cóc cô giữa thanh thiên bạch nhật luôn.
Hai gã đàn ông lực lưỡng nhìn Đông Nghi rồi nhìn nhau mỉm cười dâm đãng,một trong hai tên tiến về phía cô xốc người dậy, bàn tay thô ráp vuốtnhẹ lên khuôn mặt kiều diễm khiến Đông Nghi run sợ nhưng không dám làmcàn, cô bây giờ chính là cá nằm trên thớt.
"Các người muốn gì?"-tim Đông Nghi lúc này đang đập thình thịch, cô khôngchắc mình có thể hoàn toàn bình tĩnh được nổi nữa không trước những cặpmắt háo sắc đang chú mục trên cơ thể cô như muốn ăn tươi nuốt sống.
Gã nhếch môi, bàn tay đột ngột bóp mạnh cằm Đông Nghi buộc cô ngẩng lên để lộ khuôn mặt hoàn mĩ cho gã được ngắm nhìn rõ hơn: "Mày biết không?Đáng lẽ bọn tao được lệnh giết mày ngay đấy, nhưng miếng mồi ngon nhưvậy nếu không ăn thì tiếc quá, chúng ta từ từ ân ái rồi bọn tao xử màysau vẫn chưa muộn."
"Là ai đứng sau các người?"-Đông Nghi cố đè nén tâm tư đang hỗn loạn, ánhmắt thoáng hoang mang nhưng rất nhanh đã trở về vẻ sắc bén, giọng nóilạnh lùng hỏi.
"Là một người rất quyền lực, chỉ cần biết như vậy thôi."
Vừa dứt lời, bàn tay mạnh bạo nhấn hai đầu vai Đông Nghi ghì cô ngã xuống sàn một lần nữa, gã liền ngồi lên bụng Đông Nghi.
Lái xe trên đoạn đường, Hoàng Phong như ngồi trên đống lửa không thể khônglo lắng, điện thoại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/208246/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.