Đôi mắt đen láy sạch sẽ thoáng dao động, dù vậy thì nét mặt ôn hòa vẫnkhông hề biến sắc, Hoàng Phong từ tốn đáp trả: "Hôm qua không cẩn thậnnên bị thương."
Đông Nghi gật nhẹ đầu không truy cứu, cô bước đi xem như không có chuyện gì, dù vậy thì trong lòng đã bắt đầu sinh nghi ngờ.
Trong mắt Đông Nghi, Hoàng Phong chính là chàng thiếu gia ngậm thìa vàngtrong miệng chính hiệu, từ nhỏ đến lớn đều sống trong nhung lụa và sựđùm bộc của gia đình. Chiếc ghế chủ tịch hiện tại đang có cũng là đượckế thừa từ người ông nội, cho nên người khác nhìn vào không khỏi cónhững đánh giá không hay. Đông Nghi đối với người chồng "hờ" của mìnhgiống như một đối tác làm ăn, hôn sự là sự kết nối giữa hai gia tộc đểchiếc ghế chủ tịch cô cô thêm phần vững chắc, một chàng trai mang theonét thư sinh ôn nhu như vậy, Đông Nghi không chút hứng thú. Hiện tại mànói, sự nghiệp với cô mới là thứ quan trọng nhất, cô không thể để côngsức một tay ba mình gầy dựng tập đoàn khi vào tay cô lại khiến ngườikhác phải dèm pha và coi thường, bởi vì cô chỉ là phận nữ nhi.
"Cậu chủ, thuốc của cậu đây."-A Cầu, trợ lý của Hoàng Phong đưa hộp thuốccho anh khi hai người đã vào trong xe, A Cầu quay người ngồi chỉnh tềkhởi động xe chạy đi.
Hoàng Phong nhìn xuống bàn tay của mình, sau đó nhìn sang Đông Nghi có chút mong chờ đề nghị: "Hay em bôi thuốc giúp tôi đi!"
Đông Nghi khẽ nheo mắt, cô hơi do dự một chút không biết có nên làm theo hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/208237/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.