Đúng như những gì Tử Khanh muốn, cô dọn về nhà ở mặc cho Hoàng Lam ngăn cản. Cô ép mình trở thành người giúp việc cho hai người họ, trên mặt luôn đeo mặt nạ giả tạo. Trong lòng cũng không từng có khi yên ổn luôn tự nhắc chính mình về xuất thân hèn kém.
" Vy Vy, Khanh chưa về sao ?"
Giang Thư Kỳ lả lướt bước vào trong, cô ta thản nhiên gọi hỏi như thế gọi người giúp việc. Đôi guốc đỏ gõ vào sàn nhà nghe côm cốp. Nhẹ nhàng bước từ trong bếp ra, trên tay vẫn cầm theo chiếc muôi đang nấu giở.
" chú chưa về !"
" Em nấu cơm sao? vậy khi nào nấu xong thì gọi chị nhé!"
" Vâng "
Ả ta nói năng không chút ngượng miệng, đon đả tươi cười như việc hiển nhiên rồi thẳng thừng bước lên lầu. Mặc cô vẫn đeo tạp dề đứng đó.Hôm nay cô biết Tử Khanh sẽ không về trưa, Lý Trung đã báo từ sáng thế nhưng cô lại không nói cho Thư Kỳ biết. Kệ chị ta thích làm gì thì làm.
Chuẩn bị xong cô lên phòng gọi Giang Thư Kỳ xuống. Bàn ăn thịnh soạn được bày biện sẵn hai phần. Cô ả hài lòng lắm, vẻ mặt kênh kiệu ngồi vào bàn.
" chị cứ ăn đi, chú không về !"
"Ừm"
Tú Vy ngồi ở đầu bàn bên kia lên tiếng, đôi mắt không quan tâm đến ai ngồi cạnh yên lặng ăn bữa trưa của mình. đột nhiên Giang Thư Kỳ hắng giọng, mở điện thoại của mình lên trong miệng lẩm bẩm như bản thân đã quên mất việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3733366/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.