Sau khi tốt nghiệp Tú Vy tập trung ôn luyện cho kỳ thi đại học. Với thành tích xuất sắc nhóc con được tuyển thẳng vào trường Đại học Luật Thành Đô- ngôi trường chuyên đào tạo ra những luật sư tài giỏi của đất nước. Tuy nhiên cô vẫn muốn thử sức mình điều đường chính chính dùng năng lực để vào trường
Còn anh thì bận nhiều hơn, thường xuyên đi sớm về khuya và rất ít có cơ hội gặp cô. Ăn uống cũng không đầy đủ, bữa sáng thường chỉ uống cà phê thay cơm, trưa quên đến tối thì ăn tạm đồ ăn ngoài. Nhóc con vừa có chút buồn vừa lo lắng cho bệnh dạ dày của anh, cũng hay thức đêm đợi người yêu về.
Hôm nay cô về sớm hơn mọi ngày, vừa về đến nơi đã thấy cửa cổng mở sẵn tò mò bước vào bên trong. Ngay giữa sân, xe của Tử Khanh đậu sẵn đó, tài xế vẫn còn đứng chờ anh bên cạnh. Cô lễ phép chào anh tài xế rồi đi vào trong nhà.
Tú Vy mừng quýnh cả lên, đảo mắt tìm người. Ngó nghiêng một hồi cũng chẳng thấy anh đâu đoán Tử Khanh đang trên phòng nên cũng chạy lên tìm. Quả thật trong phòng có người tiếng bước chân nghe rõ ràng. Nhóc con vội gõ cửa.
" chào em "
"hôm nay anh về sớm vậy ?"
Cánh cửa gỗ vừa mở ra, thân ảnh cao lớn chắn ngang. Chiều cao khiêm tốn, cô ngửa cổ lên nhìn anh, hai mắt híp lại khóe miệng không giấu nổi nụ cười.
" không phải là vì nhớ em hay sao ?"
" dẻo miệng !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3729434/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.